

Tôi đã vỡ òa hạnh phúc khi lần đầu nhìn thấy Phô mai Hun khói SOLSE như thế nào?
[Bài dự thi “Sẻ chia kỷ niệm ĐẦU TIÊN khi ‘gặp gỡ’ Phô mai Hun khói SOLSE“]
Có những khoảnh khắc chỉ thoáng qua trí nhớ mỗi người như một cơn gió, nhưng có những khoảnh khắc mãi lưu đọng trong trí nhớ của chúng ta như một kỷ niệm thật khó quên. Trong vô vàn những cảm xúc mà tôi có được từ cuộc sống thường ngày, kỷ niệm lần đầu tiên khi tôi gặp gỡ Phô mai Hun khói SOLSE luôn làm tôi mỉm cười mỗi khi nhớ lại, hạnh phúc dâng trào.
Nhớ mấy năm trước, tôi có dịp qua nước Nga du lịch. Tại đây, tôi tha hồ được tận hưởng cảnh quan tươi đẹp và thưởng thức nhiều món ăn hấp dẫn. Ngoài việc thưởng thức món cánh ngỗng hun khói, trứng cá hồi, chocolate của Nga thì tôi đặc biệt thích món phô mai sợi xông khói.
Có thưởng thức, tôi mới hiểu tại sao món ăn này được coi là món ăn truyền thống và cũng là niềm tự hào của ẩm thực nước Nga. Hương vị thơm ngon khó diễn tả, và tôi đã chọn mua sản phẩm này để về làm quà cho những người thân của tôi, đặc biệt là ông bà ngoại, những người đã chắp cánh cho ước mơ và nuôi dưỡng tôi nên người.
Nhớ hồi tôi còn nhỏ, bố mẹ tôi vào Nam lập nghiệp, gửi tôi cho ông bà chăm sóc. Thời đó còn nghèo khó, ông bà vất vả ruộng vườn cấy hái cũng chỉ mong cho tôi có cái ăn cái mặc đủ đầy như các bạn.
Nhớ những buổi trưa, ông vất vả ra đồng mò cua bắt cá để mong tôi có bữa ăn ngon. Bàn tay ông nhăn nheo, chi chít những vết sẹo ngang sẹo dọc mà đôi môi vẫn luôn nở nụ cười thật tươi, khi khoe tôi việc ông vừa bắt được một chú cua thật to hay có khi một chú cá rô đồng đang quẫy rất khỏe trong đôi bàn tay ông.
Buổi tối, những đêm hè sáng trăng, ông bà và tôi lại nằm trên chiếc chõng tre giữa sân, dưới lũy tre xanh đung đưa trong gió. Ông kể cho tôi những câu chuyện về những người đồng đội đã hi sinh anh dũng trong các trận chiến để mang lại độc lập, hòa bình cho dân tộc. Bà kể cho tôi nghe những câu chuyện về ông bụt bà tiên, những câu chuyện cổ tích đầy sắc màu. Tôi cứ thế lớn lên theo những câu chuyện như vậy của ông của bà, lòng đầy biết ơn.
Sau này, tôi thi đỗ đại học, đi học mà luôn nhớ tới ông bà, lòng luôn quyết tâm thật nỗ lực để có thể bù đắp lại sự hi sinh cao cả của ông bà dành cho tôi. Và trong chuyến du lịch tới Nga, khi tôi mang về món phô mai xông khói đó ông bà tôi rất thích. Thế nhưng vì giới hạn khối lượng hành lý nên tôi không mua được nhiều, tôi rất tiếc. Mỗi lần về quê, trong những câu chuyện tôi vẫn thấy ông bà nhắc tới món ăn này. Thế là, tôi quyết tâm sẽ tìm mua sản phẩm này khi về quê để dành tặng ông bà.
Đầu tiên, tôi có ý định là sẽ mua sản phẩm phô mai sợi xông khói từ một người bạn ở Nga và đang rao bán hàng online trên mạng. Nhưng nghĩ mỗi lần mua như vậy rất mất thời gian vận chuyển, tôi muốn tìm mua sản phẩm có vị ngon tương tự mà đang được bán sẵn tại các cửa hàng, siêu thị. Được một người bạn giới thiệu SOLSE là thương hiệu phô mai hun khói đầu tiên và phổ biến nhất Việt Nam, vừa an toàn vệ sinh thực phẩm lại rất chất lượng, tôi liền chạy ra siêu thị gần nhà và tìm mua.
Khi nhìn thấy Phô mai Hun khói SOLSE, tôi đã phải thốt lên rằng, đây chính là sản phẩm mà tôi đang tìm kiếm. Hình dáng đặc trưng bím tóc cô gái, vị chuẩn phô mai hun khói – dai, béo, đậm đà, sản phẩm này rất giàu đạm và canxi, tốt cho sức khỏe mọi người.

Đối với tôi, giờ, sức khỏe của ông bà luôn là điều quý giá nhất. Nhìn ông bà mạnh khỏe mỗi ngày chính là động lực cho mọi cố gắng của tôi. Tôi nhanh tay chọn thật nhiều, thật nhanh, lòng phấn khởi vui mừng khi nghĩ tới giây phút ông bà ngồi ăn ngon lành.
Quả đúng như tôi dự đoán, ông bà tôi thích SOLSE lắm. Ông bà và tôi cùng ngồi quây quần, vừa chuyện trò vừa xé từng sợi, mùi thơm từ những sợi Phô mai Hun khói SOLSE tỏa ra, tôi cứ hít hà mà khiến ông bà phải phì cười. Cả nhà cùng lên kế hoạch để chế biến những món ăn với SOLSE, nào là phô mai hun khói trộn salad, xào phở… Tất cả xốn xang, tràn ngập tiếng cười.
Trong khoảnh khắc này, tôi tự nhủ lòng rằng, bản thân sẽ thu xếp công việc để về thăm ông bà nhiều hơn, cùng ông bà chuẩn bị cho những món ăn thật ngon, cùng lưu giữ những giây phút hạnh phúc bên ông bà; bởi tôi hiểu thời gian vẫn trôi đi mỗi ngày như quy luật tất yếu của cuộc sống. Tôi sợ ông bà già đi, tôi sẽ chẳng còn nhiều cơ hội để chăm sóc ông bà như vậy nữa.
Trân quý và yêu thương những giây phút vô giá khi ở bên ông bà thật nhiều, cạnh Phô mai Hun khói SOLSE như những sợi kết nối và lưu giữ kỷ niệm thật đẹp, thật ngon!
Xem thêm bài viết về cuộc thi “Sẻ chia kỷ niệm ĐẦU TIÊN khi ‘gặp gỡ’ Phô mai Hun khói SOLSE”
(Câu chuyện của chị Tuyết Nhung, sống tại Phú Thọ. Hình ảnh do tác giả cung cấp)
Biên tập: Thảo Anh – Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng
Post a Comments Cancel reply
Bài viết thú vị
-
Tháng 3 30
Sự hấp tấp đã suýt hại… SOLSE và tôi