(Câu chuyện SOLSE do anh Đức Trung (28 tuổi) chia sẻ)
Tôi có hai cậu bạn thân Tuco và Linh. Chúng tôi, tính tới nay, cũng ngót nghét 20 năm đồng hành cùng nhau. Chúng tôi biết nhau từ thời cả ba còn mười tám đôi mươi, khi còn là những cậu sinh viên du học tại Nga, cùng nhau ăn uống, sinh hoạt và học tập trong những ngày tháng đẹp nhất của tuổi trẻ.
Sau này, khi hoàn thành việc học và trở về Việt Nam, ba chúng tôi vẫn giữ liên lạc và gặp mặt mỗi dịp đặc biệt của nhóm. Nhưng dần dần, cuộc sống bộn bề của người trưởng thành xoay quanh công việc, gia đình khiến cho những buổi hẹn trở nên thưa thớt hơn. Dẫu vậy, chúng tôi vẫn luôn trân quý những dịp được tụ tập cùng nhau.
Và hôm nay chính là một ngày như vậy! Hôm nay diễn ra trận Chung kết C1 – một dịp không thể tuyệt vời hơn để “đàn đúm”.
“Lâu quá không tụ tập, mở tủ lạnh lấy bia đi, bóng sắp lăn rồi!” – Tôi nói vọng ra phòng khách
Tuco đi tới tủ lạnh để chuẩn bị bia theo lời tôi.
“Ủa Việt Nam cũng có phô mai hun khói này hả? SOLSE này là thương hiệu Việt hay Nga? Bỏ ra uống chung với bia thì hết nước chấm rồi!”
Phô mai Hun khói SOLSE rất phù hợp với những buổi hàn huyên bạn bè
Nghe xong, tôi cũng chợt nhớ rằng trong tủ lạnh nhà tôi luôn có sẵn một vài cuộn Phô mai Hun khói SOLSE để cho tiện cho những lúc xem bóng đá thế này. Ngay lập tức, tôi giục Tuco lấy phô mai ra ngoài để 3 thằng cùng nhấm nháp.
“Phải ở Nga như anh em mới biết mấy cuộn phô mai này thân thuộc ra sao, ở đây nhiều khi người ta không biết cái này được lấy cảm hứng từ bím tóc con gái Nga đâu nhỉ?” – Linh cũng góp lời.
Cũng đã tới giờ bóng lăn, chúng tôi ngồi vào bàn, mở bia và khui phô mai để cùng tận hưởng buổi tối tuyệt vời này.
“Phô mai Hun khói SOLSE phải xé thật nhỏ để mặn vừa, cảm giác một cuộn xé ra được nhiều ghê, đúng lãi luôn! Chấm với tương ớt xong có tí bia thì hết tầm rồi!”
Tôi vừa nói trong khi xé nhỏ từng sợi phô mai ra đĩa. Hai thằng còn lại chỉ chờ có thế để thò tay vào nhúp như trẻ con được phá cỗ Trung Thu. Chúng nó vừa ăn vừa cảm thán:
“Lâu quá không ăn mà hương vị vẫn thế nhỉ? Giòn giòn, dai dai với hương béo đặc trưng của phô mai, độ mặn vừa vặn ăn rất vui mồm” – Tuco nhận xét
“Thời sinh viên, một cuộn phô mai như thế này ngồi ăn chung bao nhiêu bia cũng hết haha!” – Linh vừa ăn vừa cảm thán trong sự sảng khoái
Cứ như vậy, chúng tôi vừa xé vừa ăn, vừa kể chuyện về cuộc sống hiện tại và về những câu chuyện, kỉ niệm thời sinh viên tại Nga ngỡ như chỉ mới hôm qua. Những kỉ niệm đó phần nào đã bụi bặm do cuộc sống bộn bề khiến chúng tôi không có thời gian nghĩ tới, nhưng tất cả hiện lên thật rõ nét chỉ với 1 sợi phô mai hun khói. Thật kỳ diệu!