Lần đầu gặp SOLSE, tự nhiên tôi thấy mình… sai
(Bài dự thi “Sẻ chia kỷ niệm ĐẦU TIÊN khi ‘gặp gỡ’ Phô mai Hun khói SOLSE”)
Tôi không nhớ rõ hôm đó là ngày nào, chỉ biết đó là một chiều cuối tuần, khi tôi đang loay hoay giữa siêu thị lớn ở thành phố trong tâm trạng lưng lửng: không buồn, không vui, chỉ đơn giản là cần một chút gì đó để “nhai nhai cho đời đỡ chán”. Và rồi như định mệnh, tôi gặp Phô mai Hun khói SOLSE.
Ẩn mình trong góc tủ lạnh, cuộn SOLSE chẳng “ồn ào”, không bắt mắt như các món snack màu mè xung quanh, nhưng lại có một vẻ lặng lẽ cuốn hút rất riêng. Cái tên “SOLSE” lúc ấy với tôi cũng chẳng mang nhiều ý nghĩa, nhưng cách những sợi phô mai dài xoắn vào nhau, nằm yên trong bao bì lại gợi cho tôi liên tưởng đến mái tóc tết dài óng của ai đó tôi từng mơ ước có được.
Tôi cầm lên, xoay nhẹ, đọc qua bảng thành phần rồi… cho ngay vào giỏ hàng, chẳng suy nghĩ gì nhiều. Đôi khi, ta không cần lý do để rung động – và chuyện ăn uống cũng vậy.
Về đến nhà, tôi chẳng đợi nổi đến bữa chính mà khui túi luôn. Ngay khoảnh khắc ấy, tôi đã biết: mình… sai rồi – nhưng sai vì… không mua hai cuộn!
Mùi hun khói dịu nhẹ, phảng phất như một làn hương gợi nhớ điều gì đó xưa cũ, quyện với mùi béo của sữa tươi, như thể Phô mai Hun khói SOLSE đang thì thầm: “Hãy thử đi, tôi không làm bạn thất vọng đâu”.
Và đúng là không thất vọng thật!
Sợi phô mai mềm mại, kéo dài, mằn mặn và bùi béo đến khó tin. Vị không hề gắt, mà tròn trịa, đậm đà, ăn hoài không ngán. Tôi vừa ăn, vừa nhâm nhi cốc trà nóng, và không ngờ – trong cái khoảnh khắc nhỏ nhoi ấy – tôi lại cảm thấy bình yên đến lạ. Không drama, không ồn ào – chỉ là tôi và SOLSE, và một chút vui nhỏ của đời sống.
Sau hôm đó, SOLSE chính thức trở thành món “must-have” mỗi lần tôi ghé siêu thị lớn. Dù ở phố thị nhỏ quê tôi không dễ kiếm được SOLSE, nhưng mỗi lần lên thành phố, việc đầu tiên tôi làm là lân la đến quầy lạnh, tìm xem cuộn phô mai xoắn sợi có còn ở đó không. Lỡ hết hàng thì tiếc hùi hụi, như kiểu đi hẹn hò mà bị người kia “bỏ bom” vậy.
Điều tuyệt nhất là Phô mai Hun khói SOLSE không chỉ để ăn cho vui, mà còn có thể mix đủ món. Lễ vừa rồi, tôi kết hợp SOLSE với cà chua và rau rocket, trộn nhẹ cùng dầu ô-liu để làm salad.
Chao ôi, cái vị thanh mát của rau củ hòa cùng vị béo mặn của phô mai khiến tôi cảm thấy như đang được thưởng thức món ăn mùa hè ở một quán nhỏ xinh bên Ý vậy!
Có những cuộc gặp tình cờ, nhưng để lại dư âm thật lâu…
Tôi từng nghĩ phô mai thì chỉ có vài loại quen thuộc, ăn cho vui, ai dè lại có ngày bị “đánh gục” bởi cuộn phô mai nhẹ nhàng như thế. SOLSE không ồn ào, chẳng quảng cáo rình rang, nhưng ai đã thử rồi thì đều nhớ. Và tôi, đương nhiên là một trong số đó.
Theo dõi các bài viết SOLSE trên mạng xã hội
Nếu bạn là người mê phô mai, hoặc đơn giản là đang cần một món ăn vặt “lành mạnh nhưng không nhàm chán”, hãy một lần thử hẹn hò với Phô mai Hun khói SOLSE xem sao! Biết đâu, bạn cũng sẽ “var” vào SOLSE như tôi – một cách đầy ngẫu nhiên nhưng ngọt ngào đến lạ.
(Câu chuyện của chị Phan Thị Xuân Trang)
Biên tập: Thảo Anh, Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng
Post a Comments Cancel reply
Bài viết thú vị
-
Tháng 3 30
Sự hấp tấp đã suýt hại… SOLSE và tôi