
(Câu chuyện về thương hiệu Phô mai Hun khói SOLSE)
Tôi là Nam, 30 tuổi, một Wedding Planner, người cung cấp dịch vụ tư vấn và tổ chức đám cưới cho các cặp đôi. Như bao nghề dịch vụ khác, với Wedding Planner, yêu cầu của khách hàng là quan trọng nhất, chúng tôi phải gắng hết sức để hoàn thành.
Và tôi đang đối mặt với “trận chiến” lớn nhất sự nghiệp của mình. Khách hàng lần này không phải là một cặp đôi bình thường. Sự đặc biệt của họ đến từ gia thế khủng của hai bên gia đình, với hai nền văn hóa và ẩm thực đối lập nhau.
Nhà trai xuất thân từ quân đội. Họ yêu cầu tiệc cưới phải hiện đại nhưng tinh gọn, giữ nguyên nét truyền thống tối giản, vì khách mời đa phần là cán bộ từng du học Liên Xô cũ. Tệp khách mời này ưa chuộng những hương vị Đông Âu đậm đà, mặn mà, đầy hoài niệm về xứ lạnh.
Ngược lại là nhà gái – giới tri thức, học thuật. Họ trọng hình thức, muốn mọi thứ được chuẩn bị thật cầu kỳ, sang trọng, và tinh tế, vì khách mời hầu hết là các giáo sư, tiến sĩ từ Mỹ và Tây Âu trở về.
Hai yêu cầu đó tạo nên một thách thức lớn cho bàn tiệc. Tôi đã thức trắng 3 đêm, cơn trào ngược dạ dày hành hạ tôi liên tục, cùng với cái đầu đau buốt vì phải giải quyết bài toán: “Làm sao để có ít nhất một món ăn có thể kết nối được cái vị đậm đà kiểu Xô Viết với sự thanh lịch, tinh tế kiểu Tây Âu?”. Tất cả mọi thứ làm tôi kiệt sức.
Áp lực công việc khiến tôi quên cả kỷ niệm ngày cưới. Tối hôm đó, tôi mệt mỏi lê thân về nhà muộn. Vừa mở cửa ra là bóng dáng vợ ngồi chờ tôi bên bàn tiệc nhỏ dưới ánh nến. Ánh mắt cô ấy không hề trách móc, chỉ có sự dịu dàng, nói: “Anh quên rồi à? Hôm nay là kỷ niệm ngày cưới của chúng mình đấy”.
Tôi sững sờ. Tất cả áp lực, căng thẳng như tan biến. Tôi ôm chặt vợ vào lòng, bờ vai run lên vì xúc động và hối lỗi.
Trong bữa tiệc nhỏ, vợ tôi rót một ly vang đỏ sóng sánh và đưa một đĩa thức ăn về phía tôi. Cô ấy nói với giọng hào hứng: “Anh thử món này đi. Đây là Phô mai Hun khói SOLSE. Em thấy lạ mà khá ngon. Anh uống kèm với vang đỏ này xem, nó có hương gỗ sồi rất rõ, hợp lắm”.
Tôi đưa sợi phô mai lên miệng. Vị béo ngậy, mặn mà của phô mai gợi nhớ đến những món hun khói của Nga. Khi kết hợp cùng thức uống cay nồng, hương vị ấy càng trở nên ấn tượng. Vị chát nhẹ của vang đỏ được cân bằng bởi độ béo ngậy của Phô mai Hun khói SOLSE, tạo nên một vị tổng thể đậm đà, ấm áp mà tinh tế.
“Phải rồi! Chính là nó!”.
Giây phút đó, tôi đã tìm ra “lời giải” cho bài toán của mình. Phô mai Hun khói SOLSE sở hữu vị mặn đặc trưng, thu hút nhóm khách thân thuộc với hương vị của Liên Xô cũ. Kết hợp với đó là một loại vang có hương khói gỗ sồi thanh lịch, làm hài lòng nhóm khách Tây Âu, Mỹ.

Tôi đề xuất món Phô mai Hun khói SOLSE khai vị, ăn kèm bánh mì đen và mứt trái cây để tạo phong cách Fusion. Kèm với đó là ba loại thức uống cay nồng được lựa chọn kỹ lưỡng để cân bằng hương vị.
Kết quả sẽ thế nào ư?
Bản dự án mới này đã chinh phục cả hai bên gia đình như một kỳ tích. Họ thực sự hài lòng về Phô mai Hun khói SOLSE và tôi đã cứu vãn được yêu cầu khó nhất sự nghiệp, cùng cái dạ dày trào ngược của mình.
Sau đám cưới này, tôi nhận ra rằng: trong cả công việc lẫn cuộc sống, điều quan trọng nhất là sự cân bằng và tinh tế. Đôi khi, chỉ cần một miếng Phô mai Hun khói SOLSE thơm béo, kết hợp cùng ly thức uống say nồng, là mọi khó khăn đều có thể vượt qua.