(Câu chuyện thương hiệu SOLSE)
Hồi tiểu học, con gái mẹ rất thích công chúa Rapunzel với mái tóc vàng dài óng ả. Con mê đến mức mỗi tối lại ôm gối ngồi trước màn hình TV, mắt long lanh dõi theo từng sợi tóc tung bay của nàng công chúa.
Một ngày, khi đang dạo quanh siêu thị, mẹ bắt gặp Phô mai Hun khói SOLSE – loại phô mai được tết hình bím tóc. Con vốn thích phô mai. Và đương nhiên, con vô cùng thích Rapunzel.
Mẹ bật cười: “Đúng là mái tóc của Rapunzel bằng phô mai đây rồi!”. Và thế là mẹ quyết định mang “mái tóc phô mai” ấy về nhà để cho con một bất ngờ nho nhỏ.
Tối ấy, mẹ nhẹ nhàng đặt vào tay con cuộn Phô mai Hun khói SOLSE thơm lừng và thì thầm: “Con xem này, tóc của Rapunzel phiên bản phô mai đấy!”.
Lập tức, đôi mắt tròn xoe của con sáng lên như được thấy phép màu!
Tối ấy, hai mẹ con ngồi cạnh nhau. Con khẽ kéo từng sợi phô mai, ngân nga theo nhạc phim. Vị mằn mặn, béo ngậy lan ra, thơm thoang thoảng khói. Càng tách nhỏ, sợi Phô mai Hun khói SOLSE càng vừa miệng, như thể từng sợi ký ức đang được mở ra.
Thời gian cứ thế trôi…
*****
Năm nay, con đã lên lớp 9. Mái tóc của con giờ không còn cần mẹ tết mỗi sáng, và những buổi tối cùng Rapunzel cũng đã nhường chỗ cho bài tập và những lớp luyện thi. Trước mắt con là kỳ thi tuyển sinh vào Trung học Phổ thông, một kỳ thi khốc liệt vì sự cạnh tranh ngày càng dữ dội.
Đêm trước ngày thi, mẹ thấy con ngồi thu mình trong góc bàn học, ánh mắt đầy lo lắng. Con bảo rằng, con sợ, sợ mọi nỗ lực sẽ không đủ, rằng những giấc mơ sẽ khó mà với tới.
Mẹ ngồi xuống cạnh con, an ủi: “Đừng lo lắng, con đã rất cố gắng mà!”.
Con gật đầu, nhưng bàn tay vẫn nắm chặt cây bút, ánh mắt xa xăm như bị cuốn theo nỗi lo vô hình.
Khi con đã ngủ, mẹ lặng lẽ chuẩn bị một túi nhỏ Phô mai Hun khói SOLSE đã xé sẵn thành từng sợi mảnh, buộc bằng một sợi ruy-băng tím (màu váy Rapunzel) và kẹp thêm tờ giấy viết tay:
“Gỡ khó bài thi như gỡ từng sợi phô mai: chậm rãi, bình tĩnh và cẩn thận. Con nhé!
*****
Cuối cùng, ngày thi cũng đến…
Trước giờ vào phòng, con nhận ra túi trong cặp, cùng tờ giấy nhỏ mẹ để vào. Vẫn còn sớm, con ngồi xuống ghế đá, mở túi ra. Hương sữa và khói quen thuộc của phô mai lan tỏa, ấm áp như vòng tay mẹ. Con khẽ kéo một sợi, đưa lên miệng.
Rồi con mở tờ giấy. Nét chữ quen thuộc của mẹ hiện ra. Thứ tỏa vào lòng lúc ấy không chỉ là vị Phô mai Hun khói SOLSE béo ngậy, mà còn là ký ức tuổi thơ: những buổi tối có Rapunzel, có những sợi phô mai mẹ xé và có mẹ ngồi bên cạnh.
Trong đầu con, câu thoại Rapunzel vang lên như một nhịp gợi nhớ:
“I promise. And when I promise something, I never, ever, break that promise. Ever!”
(“Con hứa. Và đã hứa, con sẽ không bao giờ phá vỡ lời hứa ấy.”)
Đúng! Con hứa với mẹ và chính mình: bình tĩnh và làm hết sức! Con xé thêm một sợi phô mai, nhai chậm, hít sâu ba nhịp như tờ giấy nhắc.
Tiếng trống tập trung vang lên. Con đứng dậy, siết chặt cây bút, và bước vào phòng thi.
*****
Buổi thi kết thúc, dòng thí sinh ào ra trong tiếng gọi tên của người thân.
Con bước ra, gương mặt còn chút mệt nhưng ánh mắt rạng rỡ. Thoáng thấy bóng mẹ, con mừng rỡ chạy ùa đến. Chiếc ruy-băng tím từng buộc túi Phô mai Hun khói SOLSE giờ được con khéo cột lại trên quai cặp, tung bay theo từng nhịp chân.
Với hai mẹ con, kỳ thi hôm nay không chỉ là một thử thách, mà còn là sự tiếp nối từ những ngày thơ bé mê Rapunzel đến hành trình trưởng thành. Và suốt chặng đường ấy, sợi Phô mai Hun khói SOLSE vẫn là nhịp cầu gắn kết yêu thương và lưu giữ ký ức ngọt lành.
Xem thêm về Phô mai Hun khói SOLSE trên Facebook!