Cãi mẹ đúng lúc gần Tết, Phô mai Hun khói SOLSE đã giúp tôi hóa giải nỗi niềm
(Phô mai Hun khói SOLSE đã giúp cô bé 15 tuổi giảng hòa với mẹ)
Loáng một cái, Tết lại đến. Nhưng chỉ cần nghĩ đến thôi là mình đã thấy chán, vì năm nay mình chẳng cảm nhận được không khí Tết.
Bố mình vốn là bộ đội, quanh năm đi công tác xa nên Tết đến, mẹ là người lo liệu tất cả, từ việc dọn dẹp, mua sắm đến nấu nướng. Nhưng năm nay, mọi thứ thay đổi.
Mẹ lúc nào cũng ôm điện thoại, bận rộn bán hàng online. Nhà cửa không còn được trang hoàng tươm tất như trước, bữa cơm cũng chẳng còn đầy đủ hơi ấm. Mẹ dường như chỉ tập trung vào việc bán hàng, và thỉnh thoảng lại nhắc mình: “Con lớn rồi, phải tự biết lo cho bản thân đi.”
Mình thấy tủi thân vô cùng. Cả học kỳ, núi bài tập và áp lực ôn thi cuối cấp đã khiến mình kiệt sức. Trước đây, mẹ luôn là người chăm sóc và hỏi han mình từng chút một, nhưng giờ, mẹ chỉ lo kiếm tiền.
Có lẽ vì thế mà gần đây, mỗi lần đi học về, thấy mẹ bấm điện thoại, mình lại thấy bực dọc. Mình chẳng còn chờ Tết, chỉ biết thở dài, lẳng lặng vứt cặp sách rồi chui vào phòng một mình.
Đến tận 28 Tết, nhà vẫn chẳng được sắm sửa gì, mẹ cũng chỉ đặt hai suất cơm hộp để sẵn trên bàn gọi mình lấy ăn. Mình nằm ì trong phòng không muốn ăn, mặc kệ mẹ gọi đến lần thứ ba. Cuối cùng, mẹ cáu quá, còn quát lên:
“Ăn cơm cũng phải gọi mấy lần. Tết nhất rồi, nhà còn thiếu bao nhiêu thứ chưa sắm sửa kia kìa!”
Lúc ấy mình bực đến bật khóc, cãi lại:
“Nhà mình thứ gì cũng thiếu, chỉ thừa mỗi đồ Tết mẹ bán cho người ta thôi!”.
Nói xong, mình thấy mẹ khựng lại. Mẹ đứng đấy, nhìn mình, nhìn hộp cơm. Mẹ chỉ đứng và nhìn. Sau một lúc, mẹ lặng lẽ quay đi.
Đêm ấy, mình nằm mãi không ngủ được. Nghĩ lại mới thấy, phản ứng của mình quá đáng thật, chắc mẹ đã rất buồn. Mình mở điện thoại lên để đốt thời gian và vô tình thấy một bài đăng trong nhóm hàng xóm. Người ta khen mẹ bán hàng tận tâm, chu đáo. Ở dưới bài viết còn thu hút rất nhiều bình luận.
Tò mò, mình kéo xuống đọc thêm. Và rồi mình chợt khựng lại khi thấy một bình luận: “Chị nghỉ làm ở công ty rồi hả? Tập trung bán hàng Tết vất vả lắm, nhưng cố lên nhé!”.
Mình bàng hoàng. Mẹ nghỉ làm ở công ty? Là thật sao? Mẹ chưa từng nói với mình, cũng chẳng hề than thở lấy một lời. Mình cố lục tìm thêm vài bài viết cũ trong nhóm, và phát hiện rằng, mẹ đã nghỉ việc từ tháng trước.
Thay vào đó, mẹ chuyển sang bán hàng online để bù đắp thu nhập. Mẹ không chỉ bận rộn mà còn phải chịu áp lực rất lớn, vậy mà mình chẳng hay biết. Đã thế, mình còn giận dỗi, trách móc mẹ “không còn như trước”.
Mình muốn làm gì đó cho mẹ, để mẹ biết rằng, mình đã hiểu và mẹ có thể tin tưởng mình. Nhưng làm gì bây giờ?
Mình lục tìm trong tủ lạnh. Còn một ít thịt bò và một cuộn Phô mai Hun khói SOLSE. Thế là mình bắt tay vào luộc mì tôm, xào thịt bò, rồi rắc những sợi phô mai lên trên. Mùi thơm của phô mai lan khắp gian bếp. Mình tin rằng, dù bận thế nào, mẹ cũng sẽ để ý.
Đúng như mình nghĩ, mẹ bước ra, ngạc nhiên nhìn đĩa mì trên bàn:
“Con làm đấy à?”
“Vâng. Con làm cho mẹ”.
“Sao tự nhiên lại làm thế này?”.
“Vì con muốn mẹ được ăn ngon để có sức nhận đơn”.
Mẹ cười, nhưng mắt mẹ lại đỏ hoe:
“Dạo này, mẹ bận quá. Qua đợt này, mẹ con mình sẽ có nhiều thời gian hơn”.
Mình nhìn mẹ, cảm giác như tim mình tan ra. Mẹ có thể không hoàn hảo, nhưng vì mình, mẹ đã biến thành siêu nhân.
Sáng 29 Tết, mẹ con mình mới bắt tay vào sắm sửa để đón bố về. Trong lúc lau bếp, mẹ bật cười, trêu mình: “Này, con nhớ thêm Phô mai Hun khói SOLSE vào danh sách món ngon ngày Tết nhé. Nhà mình bán đắt hàng thế này, chắc tha hồ mà ăn món ngon!”.
Nghe mẹ nói, mình cười tít mắt.
Tết này có thể khác những năm trước, nhưng mình tin rằng, chỉ cần có mẹ, bố, và những món ăn thơm ngon – đặc biệt là thêm Phô mai Hun khói SOLSE, Tết nào cũng sẽ ấm áp và ý nghĩa.
Cảm ơn Phô mai Hun khói SOLSE! Đúng như nội dung mình từng xem về loại phô mai này, “cứ SOLSE đi, rồi mọi chuyện sẽ suôn sẻ”.
Xem thêm về Phô mai Hun khói SOLSE
(Câu chuyện của bạn Nguyễn Ngọc Hà, 15 tuổi, sống tại thành phố Hòa Bình gửi về chuyên mục Câu chuyện SOLSE, Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng)
Chấp bút: Trang Quỳnh – Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng