Khi khoảng cách thế hệ đúng bằng một cuộn SOLSE!
(Câu chuyện về Phô mai Hun khói SOLSE)
Trong gian phòng đặc quánh khói thuốc lá, sự tĩnh lặng của ông lại càng thêm phần lạnh lùng. Ông ngồi trên chiếc ghế gỗ cũ, nhìn qua khung cửa sổ, nơi đám cháu đang chơi đùa hò hét ngoài sân. Cũng lâu rồi, cái Phương cháu ông không còn gần ông như lúc trước. Từ cái lần nó chơi đồ hàng rồi làm rơi vỡ tách trà, ông không la mắng, chỉ nhìn nó thôi mà cũng khiến con bé hoảng hốt.
Mấy đứa khác cũng vậy, chỉ ghé chào ông một hai câu, rồi chạy biến.
Nhưng trong thế giới lặng lẽ của ông, ai biết được ông đã buồn biết bao nhiêu. Cầm cốc cà phê trên tay, ông trầm ngâm tự hỏi: “Phải chăng do mình đã quá nghiêm khắc, ít nói khiến mấy đứa sợ, không dám đến gần?”.
Con gái ông, đã lâu không thấy cha tươi cười, bắt đầu nghiền ngẫm. Cô nhìn cha hồi lâu, rồi quay sang nhìn cái Phương. Bất chợt, cô bé 6 tuổi chạy đến khoe với mẹ:
– Mẹ ơi, con bện được tóc cho búp bê rồi này. Xinh không mẹ? Nhìn y như cuộn Phô mai Hun khói SOLSE nhà mình ấy mẹ nhở!
Một ý tưởng lóe lên trong ánh mắt cô. Cô ôm hôn con, khen Phương giỏi, rồi đến ngay chỗ bố.
– Bố ơi, con có ý tưởng này, có thể giúp các cháu quấn ông nhiều hơn đó!
Ông giật mình. Đúng là không có chuyện gì có thể qua được mắt con gái rượu! Ông không nói gì mà cô cũng nhận ra ngay.
– Chuyện gì vậy con?
– Bố thử mua Phô mai Hun khói SOLSE cho đám trẻ nhà mình đi. Mấy đứa chúng nó dạo gần đây thích ăn cái này lắm! Cái Phương nhà con ăn suốt!
Lời gợi ý đó như đánh thức một vùng ký ức trong ông. Phô mai Hun khói SOLSE là loại phô mai dai dai, thơm mềm, cuốn hút bởi mùi hun khói đặc trưng. Sau nhiều năm làm việc tại Nga, khi trở về quê nhà, ông đã bao lần nghiền món Phô mai SOLSE này, vì hương vị gợi nhớ ông về nước Nga thân thương. Ấy vậy mà chẳng biết tự bao giờ, ông đã quên mất nó.
Ông quyết định nghe lời con gái, mua gần chục cuộn Phô mai Hun khói SOLSE để trong phòng. Cô con gái tinh tế còn giúp ông mở hết các cửa sổ, cho bã cà phê vào gạt tàn, rồi đặt ở bốn góc phòng nào vỏ cam, nào vỏ bưởi. Căn phòng tươi sáng cùng hương thơm dễ chịu, tất cả đã sẵn sàng để đón lũ trẻ.
Khi đã chuẩn bị xong xuôi, ông gọi mấy đứa cháu vào, tặng cho mỗi đứa một cuộn SOLSE. Nhìn thấy những cuộn phô mai vàng ươm, óng ánh trước mặt, đứa nào đứa nấy mắt long lanh sáng như sao, tíu tít vui sướng.
Cái Phương thích quá, nói to:
– Cháu cảm ơn ông ạ! Thích quá, nhà ông bà cũng có SOLSE!
Đứa đã từng ăn thì nhanh chóng xé sợi bỏ vào miệng, đứa chưa từng thử thì bẽn lẽn xé ra vài sợi, đưa vào miệng với ánh mắt tò mò. Đến khi cảm nhận vị ngon lan tỏa, mắt chúng mới tròn lên, vội xé lấy xé để như sợ ai giành ăn mất. Hơn tất cả, căn phòng cô đơn giờ đã tràn ngập tiếng cười giòn tan của tụi trẻ.
Nhìn mấy đứa cháu ăn SOLSE đầy thích thú, ông bồi hồi xúc động, nhớ lại một thời bao kỷ niệm ở nước Nga:
– Các cháu có biết Phô mai Hun khói SOLSE được sản xuất tại Việt Nam, với ý tưởng bắt nguồn từ đâu không?
Mấy đứa ngơ ngác nhìn ông, lắc lắc cái đầu, ánh mắt đầy ngây thơ. Ông tiếp lời:
– Từ nước Nga đấy!
– Ồooo. Nước Nga có gì hay không ông?
…
Trong gian phòng ấm áp, mấy đứa nhỏ vừa nhâm nhi phô mai, vừa ngồi nghe ông kể chuyện. Câu chuyện về một đất nước xa lạ, cách Việt Nam hàng nghìn cây số, đã làm ra những chiếc phô mai hun khói đầy hấp dẫn, là khởi nguồn của cuộn phô mai mà bọn trẻ đang cầm trên tay.
Đất nước ấy có tuyết phủ trắng xóa các con đường nhỏ, những ngôi nhà bằng gỗ giản dị mà thân thương, hay những người bạn Nga hiền lành đã giúp đỡ khi ông gặp khó khăn. Từng lời ông kể như một cuộn phim hiện ra trước mắt lũ trẻ, khơi dậy sự tò mò khám phá trong chúng. Chúng mơ mộng đến một ngày nào đó, mình cũng được đặt chân đến nhiều vùng đất mới như ông.
Từ đó, Phô mai Hun khói SOLSE đã trở thành sợi dây kết nối thế hệ giữa ông và các cháu. Những buổi quây quần bên ông ngày một nhiều, rồi trở thành thói quen thường nhật lúc nào không hay. Chúng chẳng còn ngại ngùng mà nhào đến bên ông, tíu tít nói cười. Rồi vẫn câu nói lanh lảnh quen thuộc:
– Hôm nay ông có SOLSE không ạ?
Và trên chiếc ghế gỗ cũ thân thuộc, ông lại tiếp tục kể những chuyện phiêu lưu “vĩ đại” của đời mình.
Ở cái tuổi này, với ông, mỗi phút giây được sống trọn vẹn, được quây quần bên con, bên cháu đã là điều ngập tràn hạnh phúc, là những kỷ niệm mà ông đặc biệt trân trọng. Vậy nên, nhờ SOLSE mà tâm nguyện của ông đã được thực hiện trọn vẹn.
SOLSE không chỉ thắp sáng ký ức trong ông, mà còn truyền cảm hứng cho lũ trẻ, kết nối những tâm hồn tưởng chừng khác biệt. Phô mai Hun khói SOLSE giờ đây, với ông, không chỉ gắn với những ký ức thân thuộc về nước Nga, mà còn trở thành biểu tượng của sự sẻ chia đầy cảm xúc.
Xem thêm về Phô mai Hun khói SOLSE
(Câu chuyện của ông Trần Anh Khoa, 75 tuổi, sống tại quận Long Biên, thành phố Hà Nội gửi về chuyên mục Câu chuyện SOLSE, Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng)
Chấp bút: TN – Trung tâm Truyền thông, Tập đoàn Nguyễn Hồng
Post a Comments Cancel reply
Bài viết thú vị
-
Tháng Một 14
Khi khoảng cách thế hệ đúng bằng một cuộn SOLSE!